Thứ Hai, 14 tháng 3, 2016

TƯỞNG NHỚ CÁC CHIẾN SĨ ĐẢO GẠC MA
Hôm nay ngày 14 tháng 3 năm 2016 vừa tròn 28 năm ngày các chiến sĩ đảo Gạc Ma quần đảo Trường sa, Hoàng sa của Hải Quân Việt Nam hy sinh trong trận chiến chống lại tàu Hải Quân cuả Trung Quốc để bảo về đảo.
Tuy cũng là người lính, là nhà thơ nhưng biết tin về sự kiện các anh hy sinh quá muộn... Tuy có biết nhưng trước đây cũng chưa vào thời điểm được nói ra và viết một cái gì đó về các anh. Hôm nay trong ngày kỷ niệm bi tráng này, tôi xin viết mấy khổ thơ như một khúc tưởng niệm, một bông hoa kính viếng hương hồn các chiến sĩ, đồng đội thân yêu của mình. Đời đời Tổ Quốc, Dân tộc và mỗi người Việt Nam tưởng nhớ , ghi công và biết ơn các anh.
CĂM THÙ, UẤT ỨC, BI THƯƠNG
Hôm nay Mười Bốn tháng Ba
Nhớ người linh ở Gạc ma, Sinh Tồn
Một ngày bão nổi sóng cồn
Giặc Tầu đánh chiếm Sinh Tồn, Gạc Ma
LÍnh ta lấy đảo làm nhà
Kiên cường đánh trả tàu xa, tàu gần
Bọn chúng ỷ thế đông quân
Sáu Tư chiến sĩ đuối dần, lực suy
Đất liền không tiếp sức gì
Các anh theo biền trôi về đại dương...?
Căm thù, uất ức, bi thương
Mối thù xướng máu, máu xương..phải đòi...
Từ nay mình phải rạch ròi
Nếu là bạn tốt hãy chơi hết mình
Mang danh bạn để rập rình
Thừa cơ chiếm...hỏi còn tình gì đây?
Bốn ngàn năm đất nước này
Minh Thanh... ngạo mạn phơi thây nhiều rồi...
Nghĩ thương lắm các anh ơi
Xác hòa tan nước biển khơi quê mình
Nhìn qua muôn lớp sóng xanh
Như còn thấy dáng hình anh mỉm cười
Vẫn ghì tay súng không rời
Hy sinh để giữ biển trời quê hương...
Lời thơ thay nén tâm nhang
Tấm lòng và giọt lệ thương nhớ Người...

Thứ Bảy, 27 tháng 2, 2016

THƠ PHỔ NHẠC

THƠ PHỔ NHẠC
LỜI RU CỦA CHA
NGỦ NGOAN CON YÊU
Thơ : Nhà thơ Lương Toán.
Nhạc : Nhạc sĩ Kiên Thanh
Mẹ ở nơi xa
Tối mẹ không về
Cha đang thay mẹ
Ru vành nôi con...
Ngủ ngoan con yêu
Cha làm cánh diều
Cho con bay nhé
Sớm sớm chiều chiều
Ngủ ngoan con yêu
Bên vành nôi nhỏ
Cha đưa sớm chiều
Ngủ ngoan con yêu...
Tay cha không mềm
Lời ru không ngọt
Màn đêm thường dài
Ngủ ngoan con yêu...
Cha xin bà Tiên
Cha xin ông Bụt
Đưa mẹ trở về
Bên vành nôi êm
Cha thức hằng đêm
Bên con sóm chiều
Vỗ về con yêu
Ôi thiên thần nhỏ...
Ngủ ngoan con yêu
Bên vành nôi nhỏ
Cha đưa sớm chiều
Ngủ ngoan con yêu...!

Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2016

NHỚ HẢI NAM

VÔ CÙNG THƯƠNG TIẾC NGƯỜI ĐỒNG CHÍ, NGƯỜI BẠN THƠ, NGƯỜI EM KẾT NGHĨA HẢI NAM.
NAM ƠI
Nam ơi, em mất thật rồi sao
Trưa qua, sau hội thơ em chào
Các anh, các chị về vui vẻ
Em lại đi làm như buổi nào...
Tin đến chiều nay như sét đánh
Hải Nam qua đời tối hôm qua
Em chết trong đêm khi đang trực
Chưa kịp gọi người đến giao ca?!
Nhanh thế thôi ư một cuộc đời
Em đi như chiếc lá thu rơi
Cứa vào da thịt bao làn gió
Rạch nỗi đau trong trái tim tôi.
Hai Mốt năm trời Hoa Đại Thụ
Hơn Năm năm rưỡi Thơ Công nhân
Rất nhiều hội thơ trong Thành phố
Với hội nào em cũng tận tâm...
Một chiếc loa thùng bộ Ăm ly
Xa mấy em cũng cố chở đi
Tiếng thơ, tiếng hát cần nghe rõ
Vất vả riêng em có ngại gì?
Người lính từng xẻ dọc Trường Sơn
Đạn bom không núng chí, sờn gan
Vết thương xưa còn găm trong não
Để đến bây giờ em chết oan...
Em đang làm chất độc da cam
Cấp trên chưa duyệt, em không còn...
Bây giờ thì mong làm chi nữa
Loại thấp, loại cao em chẳng cần?
Nam ơi, em đâu rồi Nam ơi
Các bạn Hội thơ đến cả rồi
Anh đang gọi đến phiên em đọc
Mà không thấy em lên...em Ơi...!
Cầu chúc em thanh thản cõi Tiên
Đi vui cùng thế giới người hiền
Với Cụ Thành, Nguyên Hồ, Vũ Định
Cùng bao nhà thơ đã qui Tiên...!

Thứ Hai, 1 tháng 2, 2016

THƠ VỀ HOA

NGÀY TẾT NÓI VỀ CÁC LOÀI HOA
HOA PHONG LAN
Phong lan hoa vốn yếu mềm
Dạn dày sương gió mọc ven rừng già
Cỗi cằn vẫn nở rộ hoa
Xanh , vàng, tím, đỏ, trắng ngà dịu hương...
Hoa lan e ấp, khiêm nhường
Không bon chen với mai vàng, hồng nhung
Không tôn thờ chốn đình chung
Nhưng bao quân tử vẫn nồng nàn yêu
Chở che như những dáng Kiều
Đem bình minh đến những chiều hoàng hôn
Phong lan không biết dỗi hờn
Hây hây chờ đón những cơn gió cuồng...

Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2016

THƠ LƯƠNG TOÁN

TẶNG NHỮNG MỐI TÌNH LỠ LÀNG
GIẤC MƠ KIỆU HOA
Em cô sinh viên trẻ
Anh thầy giáo hào hoa
Mỗi khi trang sách mở
Hình ảnh thầy hiện ra.
Sợi tình mong manh quá
Sóng tình thầy lan xa
Thày giảng...em đâu nhớ
Chỉ mơ ngày kiệu hoa...
Hình em cô trò nhỏ
In sâu trong mắt thầy
Thầy vẫn mơ, vẫn nhớ
Trao em một vòng tay
Nhưng buồn thay ngày ấy
Thầy đâu được yêu trò
Gửi lòng vào trang thơ
Đành khóa lòng mình vậy?
Rồi cũng từ ngày ấy
Em tốt nghiệp ra trường
Nơi cánh võng, bìa rừng
Em tìm thầy không thấy...
Dòng đời cuồn cuộn chảy
Cuốn em theo người ta
Lòng hướng phía trời xa
Nhớ một thời...em nhớ
Em mong mình mãi nhỏ
Thày giáo mãi hào hoa
Cho giấc mơ kiệu hoa
Của em thành hiện thực.

Thứ Bảy, 30 tháng 1, 2016

THÔNG ĐIỆP HÒA BÌNH

THÔNG ĐIỆP HÒA BÌNH
TỰ VẤN.
Ta đang sống hay ta đang chết
Mỗi bước tới tương lai,gần hơn tới địa đàng
Thảm họa chiến tranh khủng bố, môi trường
Cướp đi sự bình yên nơi góc phố, bản làng...
Ta đang giàu lên hay tự biến mình nghèo sơ sác?
Nhân loại ơi các người có biết
Một, hai phần trăm những kẻ giàu lên
Tài sản bằng của Bảy tý dân toàn cầu cộng lại?
Tài nguyên, môi trường hỏi ai đang phá
Chiến tranh, dịch bênh ai gây ra
Người lao động ta chỉ bán thân ta
Những dòng người di cư vì sao dài vô tân?
Ta đang vì cái gì mà sống?
Hình hài ta do mẹ cha do chúa sinh thành
Quý lắm đó, xin đừng hủy hoại
Hãy nâng niu như chăm chút màu xanh !
Hỡi các chị các anh
Hãy trân trọng những ngày đang sống
Ta đã nhận nhiều rồi, xin hãy cho đi
Để trái đất này tươi mãi những mầm xanh
Ta đang sống cũng là ta đang chết
Mỗi bước tới tương lai, gần hơn đến địa đàng
Mỗi bình minh xanh hay mỗi chiều vàng
Xin lấy hoa tươi, nụ cười trừ lòng tham, cái ác...!

Thứ Năm, 28 tháng 1, 2016

NGẪU HỨNG THƠ

TUYẾT ĐẸP VÀ NỖI ĐAU
Bao năm vui ngắm tuyết rơi
Bông hoa tuyết với nụ cười trẻ thơ
Tuyết bay...,vẻ đẹp bất ngờ
Như son điểm nhẹ đôi bờ môi xinh
Tuyết thơ mộng, tuyết lung linh
Tôn thêm vẻ đẹp rừng xanh bạt ngàn...
Năm nay Tuyết phủ ngập tràn
Tuyết thành đá lạnh, tuyết tàn phá cây
Mấy ngàn bò, lơn, trâu cày
Chịu sao nổi giá rét này...tuyết ơi !
Người vào viện, trâu vào nồi
Sau vào mùa vụ lấy người thay trâu
Ruộng vườn tuyết phủ, lòng đau
Nợ nghân hàng..., biết tìm đâu ra tiền?
Ngày nào tuyết đẹp như tiên
Nay như giặc giã khùng điên, phá rừng.
Sang năm xin hãy tạm dừng
Ngắm gì thì ngắm...xin đừng ,,,ngắm tuyết rơi!

Thứ Hai, 25 tháng 1, 2016

THƠ LƯƠNG TOÁN

DÒNG ĐỜI
Đại tá về hưu đi làm thêm
Thường trực ở một cơ quan
Có mặt đường phố chính
Dòng xe, dòng người
Nối nhau cuồn cuộn
Cuốn hút dòng đời
Hối hả, ngược xuôi...
Thời gian... ngày tháng êm trôi
Nào ai biết rủi may từng số phận.
Mỗi ngày qua
Biết thêm bao gương mặt
Dẫu trăm người
Vẫn có những nét riêng
Người lam lũ tảo tần
Và những kẻ nhênh nhang
Người thánh thiện
Và những tên lừa đảo?
Thương ai đó quanh năm vất vả
Manh áo chẳng lành,
Miếng cơm chưa đủ
Giấc ngủ đêm lán chợ, gầm cầu
Những em bé lang thang cơ nhỡ
Chiếc hộp đánh giầy, xếp báo trên tay
Những cụ già lê bước tháng ngày
Sống vất vưởng nhờ vài đồng bố thí...
Cũng lắm kẻ no nê, thùa thãi
Nhậu nhẹt tối ngày với những khách hàng ma
Và những hợp đồng moi tiền công quĩ...
Còn những cậu ấm, cô chiêu quí tử
Hết thú vui chơi đánh võng, đua xe
Nhở nhơ phố hè, săn tìm mốt lạ
Đâu biết vì mình
Bao người đã cưu mang?
Nghĩ về dòng đời, ôi sao dài rộng quá
Kiếp nhân sinh đi mãi không cùng
Chỉ mong lúc tháng giá, ngày đông
Đừng co quắp những mảnh đờ nghiệt ngã!

Thứ Năm, 21 tháng 1, 2016

DIỄN CA MÙNG ĐẠI HỘI ĐẢNG XI

LÒNG DÂN Ý ĐẢNG


Từ ngày có Đảng cầm quyền 
Vững tay chèo lái... con thuyền ra khơi
Mặc cho bão dập , sóng vùi
Thuyền lênh đênh đã đến nơi an bình
Cả dân tộc đã hồi sinh
Nhà nhà đã có áo lành, cơm no
Thân nô lệ đã tự do
Có bao thành tựụ dưới cờ Đảng ta
Niềm tin thành kính, thiết tha
Bảy mươi năm một bài ca hào hùng...
Nhưng dân vừa mới vội mừng
Lòng tin đã phải nửa chừng...buồn... đau ?
Buồn vì những bọn mọt sâu
Chui vào đục khoét làm rầu lòng dân
Đau vì bao kẻ quan tham
Vẫn còn nhan nhản...đang làm chức to?!
Cần quan liêm chính, quan lo
Vì dân,,,việc nhỏ, việc to... dân cần!
Quan giờ đâu phải vì dân
Tham ô, nhũng nhiễu... chỉ cần tiền thôi?
Dân không tin nữa, quan ơi
Đảng không gương mẫu...nói lời ai theo....?
Trước đây dân vốn tin yêu
Đảng viên nói ít, làm nhiều...đáng khen
Lòng dân như thủy triều lên
Lòng dân như gió nâng diều bay cao
Muốn giữ vững mọi phong trào
Đảng viên làm trước , người nào cũng theo...
Lòng tham, cái ác còn nhiều
Làm sao nói được những điều nghĩa nhân...
Mấy dòng góp ý thành tâm
Kính mong Đại hội họp bàn sửa ngay ...
Nào cùng tay nối vòng tay
Dân cùng ý Đảng dưng xây nước nhà !
 
Ảnh của Lương Mạnh Hải.

Thứ Sáu, 1 tháng 1, 2016

TẲN VĂN

VIẾT NGÀY ĐẦU NĂM

Tản văn

Bóc tờ lịch ngày cuối năm
Đã nghe ríu rít tiếng xuân đang về
Cảnh xuân rực rỡ đường quê
Tình xuân mời gọi người về đón xuân..

Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày mới để yêu thương

Cánh cửa thời gian của năm 2015 đã khép lại. cánh cửa thời gian của năm 2016 đã mở toang ra để đón niềm vui và hy vọng của của mỗi người, của cả dân tộc và đất nước ta trước vận hội mới, vận hội Việt nam trở thành thành viên của ngôi nhà chung Asean.
Có nhìn ra thế giới và các nước láng giếng, chứng kiến cảnh mất mát do thiên tai, dịch bệnh, do chiến tranh, khủng bố liên miên, chúng ta mới thấy quý , thấy tự hào về sự ổn định chính trị, thanh bình của đất nước.Tuy còn nhiều điều ta bất bình và không an lòng về những mặt trái của xã hội, nhưng ta vẫn thấy yên tâm và cảm ơn về sự lãnh đạo và điều hành của Đảng và nhà nước ta.Vai trò, vị thế của Việt nam trên trường quốc tế ngày càng được khẳng định, hứa hẹn một tương lai về sự phồn vinh, thịnh vượng của cả cộng đồng và với mỗi người, mỗi gia đình.
Tuy vậy vẫn còn nhiều điều, nhiều mặt trái của xã hội mà khi nhắc tới, ai cũng bất binh, lên án và căm giận.Của cải vật chất và những tiện nghi trong đời sống sinh hoạt ngày càng phong phú, giàu có lên, nhưng văn hóa, ứng xử và tình người, ngày càng xuống cấp.Chúng ta thèm nghe một câu vâng dạ, thưa... của con con cháu. Một lời chào, một lời xin lỗi, một nụ cười khi gặp nhau ngoài đường mỗi khi va chạm.... Còn quá nhiều cảnh làm ăn buôn bán, trộp giật, móc túi lẫn nhau. Buốn bán hàng Quốc cấm, thực phẩm ôi thiu và những phụ gia gây bệnh tật cho hàng triệu người, triệu gia đình trôi nổi trên thị trường.Những vụ ngộ độc tập thế, tai nạn giao thông đau lòng diễn ra hàng ngày. Mạng sống và cuộc sống an bình của mỗi người bị một nhóm người tham lam, ích kỷ đe dọa.Tệ nạn quan liêu tham những vẫn có nguy cơ đe dọa sự tồn vong của chế độ, hủy hoại lòng tin của người dân vào Đảng, vào chế độ xã hội, mà bao lớp người đã hy sinh máu xương, công sức xây dựng mới có được.Một bộ phận không nhỏ cán bộ lãnh đạo, công chức sống xa dân, tiêu xài hoang phí. Trụ sở các cơ quan lãnh đạo, cơ quan công quyền ngày càng nguy nga, đồ xộ, nhưng trường học, nhà dân ở các vùng xa, ở các xóm nghèo nơi thành phố, ngày cang xập xệ, tiêu điều...Đặc biệt nhà các quan chức đầu tỉnh, đầu huyện, cán bộ ở Trung ương...chẳng có nhà nào bình thường, như cuộc sống của họ khi chưa cầm quyền...
Người dân không muốn các vị nghèo đi, mong sao các vị giàu lên, sướng lên, nhưng phải cùng giàu, cùng sướng với mỗi người. mỗi gia đình, bằng đúng lao động và công sức của mình và bổng lộc mà nhà nước đãi ngộ xứng đáng.
Không ai muốn lật đổ chế độ này, chế độ mà bao đời ông cha, cụ kỵ của họ đã xây dựng nên...Nhưng nếu người cầm quyền, người lãnh đạo mà xa dần tiêu chí chung của dân tộc,xa rời lợi ích của cồng đồng, thì tự họ đã loại họ ra khỏi cuộc chơi mà truyền thống và lợi ích của dân tộc đã đặt lên vai họ.
Năm mới 2016 đã về, còn ít ngày nữa chúng ta sẽ đón năm Bính Thân,chào mừng Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ XII. Năm mới, xuân mới, mọi người thường chúc nhau bằng lời hay, ý đẹp và những lời chúc có cánh...Những chấm phá vài nét trên đây để mọi người thấy mình đang ở đâu, mình đã có những gì. Mọi người cũng thấy trách nhiệm trong những tồn tại, mặt trái của xã hội, mình có một phần trách nhiệm trong đó, để luôn răn mình, khuyên con cháu mình phải sống theo lẽ phải, tình thương, theo lời khuyên của tổ tiên cha ông xưa:

Bàu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn.

Đói cho sạch, rách cho thơm

Chết một đống còn hơn sống một người

Thương người như thể thương thân.

Năm mới về bạn hãy cho đi, hãy luôn sống vì người khác, nghĩ cho người khác, có nghĩa là mình đang sống cho mình, lo cho mình. Đó là lẽ sống chung của dân tộc.

Trong đời là những nhận và cho
Khi ta cho là ta đang nhận
Xin bạn đừng một lần vướng bận
Trong đời về nhũng nhận và cho

            o.Ảnh của Lương Mạnh Hải.Ảnh của Lương Mạnh Hải.

THƠ LƯƠNG TOÁN

CON TẮC KÈ HOA

Con tắc kè hoa
Họ loài bò sát
Lúc chui lòng đất
Lúc leo cành cao
Uyển chuyển làm sao
Tròn lăn long nóc
Lúc nhanh như sóc
Luồn trốn kẻ thù
Đông, hạ, xuân, thu
Giấu mình khôn khéo
Vàng như lá héo
Xanh màu rừng xanh
Đổi màu tài tình
Khó mà ai biết...
Tiếng kêu thao thiết
Ắc è...ắc è...
Thưa anh bảo gì
Em xin làm ạ
Thưa chị sai gì
Em làm ngay đây...?
Tưởng ai nói vậy
Mà không phải vậy
Đời là thế đấy
Thật giả khó mà...!
Con tắc kè hoa
Giấu mình khéo thật...!
 
Ảnh của Lương Mạnh Hải.
Ảnh của Lương Mạnh Hải.