Thứ Hai, 4 tháng 5, 2009

CÁNH CỬA KHÉP HỜ


RU TÌNH

Category: THƠ, Tag:
04/05/2009 10:10 am
         CÁNH CỬA KHÉP HỜ

         Anh nghe em kể chuyện đời
     Những mất mát, những chông gai dặm trường
         Nào giọt nhớ, nào giọt thương
    Giọt nơi khóe mắt, giọt vương tóc thề.
         Nhịp sống hối hả, bộn bề
    Người ta có bạn, mình về đơn côi
         Bỗng nghe tiếng hát đưa nôi
    Chạnh buồn tiếc nuối một thời xuân xanh
        Một thời cũng yến, cũng oanh
     Hoa thơm bướm lượn, thấy mình cành cao
        Cửa cài then, ngõ dậu rào
    Vườn hồng em... ai dám vào, dám qua
       Riêng em vẫn mộng, vẫn mơ
Mấy mùa xuân, mấy mùa hoa úa tàn...
      Giờ em chẳng muốn rào vườn
Cửa khép hờ...chờ bạn đường dừng chân.
      Mới xuân nào, đã lại xuân
Vườn em chỉ thấy hoa xoan rụng đầy
      Em ngồi bó gối vai gầy
Lược biếng chải, trâm biếng cài ...thương ơi.
     Xin thời gian hãy ngừng trôi
Để em thấy lại một thời cành cao!

        Lương Toán