Thứ Bảy, 27 tháng 2, 2016

THƠ PHỔ NHẠC

THƠ PHỔ NHẠC
LỜI RU CỦA CHA
NGỦ NGOAN CON YÊU
Thơ : Nhà thơ Lương Toán.
Nhạc : Nhạc sĩ Kiên Thanh
Mẹ ở nơi xa
Tối mẹ không về
Cha đang thay mẹ
Ru vành nôi con...
Ngủ ngoan con yêu
Cha làm cánh diều
Cho con bay nhé
Sớm sớm chiều chiều
Ngủ ngoan con yêu
Bên vành nôi nhỏ
Cha đưa sớm chiều
Ngủ ngoan con yêu...
Tay cha không mềm
Lời ru không ngọt
Màn đêm thường dài
Ngủ ngoan con yêu...
Cha xin bà Tiên
Cha xin ông Bụt
Đưa mẹ trở về
Bên vành nôi êm
Cha thức hằng đêm
Bên con sóm chiều
Vỗ về con yêu
Ôi thiên thần nhỏ...
Ngủ ngoan con yêu
Bên vành nôi nhỏ
Cha đưa sớm chiều
Ngủ ngoan con yêu...!

Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2016

NHỚ HẢI NAM

VÔ CÙNG THƯƠNG TIẾC NGƯỜI ĐỒNG CHÍ, NGƯỜI BẠN THƠ, NGƯỜI EM KẾT NGHĨA HẢI NAM.
NAM ƠI
Nam ơi, em mất thật rồi sao
Trưa qua, sau hội thơ em chào
Các anh, các chị về vui vẻ
Em lại đi làm như buổi nào...
Tin đến chiều nay như sét đánh
Hải Nam qua đời tối hôm qua
Em chết trong đêm khi đang trực
Chưa kịp gọi người đến giao ca?!
Nhanh thế thôi ư một cuộc đời
Em đi như chiếc lá thu rơi
Cứa vào da thịt bao làn gió
Rạch nỗi đau trong trái tim tôi.
Hai Mốt năm trời Hoa Đại Thụ
Hơn Năm năm rưỡi Thơ Công nhân
Rất nhiều hội thơ trong Thành phố
Với hội nào em cũng tận tâm...
Một chiếc loa thùng bộ Ăm ly
Xa mấy em cũng cố chở đi
Tiếng thơ, tiếng hát cần nghe rõ
Vất vả riêng em có ngại gì?
Người lính từng xẻ dọc Trường Sơn
Đạn bom không núng chí, sờn gan
Vết thương xưa còn găm trong não
Để đến bây giờ em chết oan...
Em đang làm chất độc da cam
Cấp trên chưa duyệt, em không còn...
Bây giờ thì mong làm chi nữa
Loại thấp, loại cao em chẳng cần?
Nam ơi, em đâu rồi Nam ơi
Các bạn Hội thơ đến cả rồi
Anh đang gọi đến phiên em đọc
Mà không thấy em lên...em Ơi...!
Cầu chúc em thanh thản cõi Tiên
Đi vui cùng thế giới người hiền
Với Cụ Thành, Nguyên Hồ, Vũ Định
Cùng bao nhà thơ đã qui Tiên...!

Thứ Hai, 1 tháng 2, 2016

THƠ VỀ HOA

NGÀY TẾT NÓI VỀ CÁC LOÀI HOA
HOA PHONG LAN
Phong lan hoa vốn yếu mềm
Dạn dày sương gió mọc ven rừng già
Cỗi cằn vẫn nở rộ hoa
Xanh , vàng, tím, đỏ, trắng ngà dịu hương...
Hoa lan e ấp, khiêm nhường
Không bon chen với mai vàng, hồng nhung
Không tôn thờ chốn đình chung
Nhưng bao quân tử vẫn nồng nàn yêu
Chở che như những dáng Kiều
Đem bình minh đến những chiều hoàng hôn
Phong lan không biết dỗi hờn
Hây hây chờ đón những cơn gió cuồng...