Chủ Nhật, 9 tháng 7, 2017

Thơ Giao lưu

Nhà thơ Lương Toán CẢM TÁC THƠ CÙNG EM - Đại tá Nhà văn NGUYỄN TIẾN HẢI Là người lính, anh chưa từng giáp mặt Với cái đói, trong hoàn cảnh của em Đọc thơ em mà lòng bỗng yếu mềm Thấy rưng rưng, mắt tràn lệ ứa.... Ngày em về trường lại tranh tre, lán nứa Lại đào ao, đóng gạch, trình tường Anh đâu hiểu hết lúc ở chiến trường Em đã qua những ngày như thế...! Đâu chỉ hy sinh vì bom rơi, đạn xé Mà còn vì đói, khát giữa rừng sâu Cái chết thầm lặng chẳng ai biết đâu Vượt qua nó cũng anh hùng lắm chứ...? Anh em mình đã qua những ngày gian khó Đứng vững được sau thử thách chiến tranh Càng thương, càng nhớ những người bạn mình Còn nằm lại nơi rừng già, biển cả. Chúng mình đang sống những ngày yên ả Mà trái tim thao thức chẳng ngủ yên Vẫn thoảng qua những giây phút yếu mềm Riêng cho mình...quên những ngày như thế... Vẫn biết rằng còn những điều không thể Trong đời sống làm ta quá bất bình... Nhưng mỗi khi nghĩ đến bạn mình Lòng dịu lại...nhớ những ngày vượt khó...! Thơ Nguyễn Tiến Hải Nào có yếu mềm... Tận bây giờ cái đói vẫn chưa tha Đôi lúc đột nhiên hiện về dọa dẫm... Năm bảy mốt* giữa rừng Lào mưa đẫm Bạn và tôi bò bên suối tìm rau Bom đạn, lũ chồng** cắt đứt trước, sau Trong không ra, ngoài không vào được Mấy bơ gạo cuối cùng thành thuốc Cố cầm hơi những đồng đội sốt cao Đêm chúng tôi vật lộn với cồn cào Dẫu cố lảng, vẫn chập chờn cơm bữa Nhớ quê nhà sắn, khoai...bếp lửa Nén đói thèm vịn tựa gọi "Mẹ ơi" Khe, suối hết rau, bòn lá chua bùi Chua bùi hết, lần hồi lá chát Lính trẻ, lính già mặt mày xanh lét Nào có yếu mềm, nước mắt cứ tự rơi Một tháng lê thê, ngỡ đói hết rồi Sang tháng thứ hai, lại thêm tháng nữa Cùng đại đội nhìn nhau không nhớ Bộ xương nào mà chẳng giống nhau Thật lạ kỳ-trận địa có mất đâu Địch hơi nhăm nhe. súng cùng khạc lửa Sức lấy từ đâu? Chẳng ai hiểu cả Chỉ biết rằng còn sống, chốt chưa tan Mưa đỡ dầm dề, hưng hửng nắng lên Hạt gạo hậu phương nhọc nhằn sứt, vỡ Kịp chuyển đến cứu từng hơi thở Nâng nhau ngồi, nước mắt lại tự rơi... Ngày 26-5-2017 *bảy mốt-1971 **lũ chồng-lũ chồng lên lũ. Trong hình ảnh có thể có: 1 người, đang đứng và ngoài trời Trong hình ảnh có thể có: 1 người, đang cười, đang đứng Trong hình ảnh có thể có: 1 người, cận cảnh Trong hình ảnh có thể có: 1 người, cận cảnh Trong hình ảnh có thể có: 1 người, cận cảnh +4 ThíchHiển thị thêm cảm xúcBình luậnChia sẻ

Thứ Bảy, 1 tháng 7, 2017

Thơ tình Lương Toán

VIẾT CHO NHỮNG MỐI TÌNH MUỘN
Anh tự hỏi sao yêu em nhiều thế
Chẳng biết tại sao, vì những lẽ gì ?
Chỉ thấy vui ngắm mỗi bước em đi
Và hạnh phúc thấy em cười vui vẻ !
Em ơi em, tình yêu là gì nhỉ
Khiến lòng ta mãi xao xuyến bồi hồi
Phải lòng nhau qua ánh mắt, nụ cười
Gặp một lần, muốn gần nhau mãi mãi.
Chúng mình đều qua một lần nếm trải
Những buồn vui, những mất mát, khổ đau
Cùng cảnh ngộ nên mình đã thương nhau
Bù đắp cho nhau tháng năm còn lại.
Anh biết mình còn băn khoăn, ngần ngại
Bóng hoàng hôn còn dài ngắn, gần xa...
Vườn chiều đâu còn thắm sắc, thơm hoa
Chuông thinh không đượm buồn thêm phố vắng.
Mình bên nhau trong công viên tĩnh lặng
Lòng bồi hồi ngắm những bước con đi
Con trẻ hồn nhiên như muốn nói điều gì
Hình như con muốn bóng mình che chở.
Một bài ca về tình yêu muôn thuở
Lại ngân lên những âm hưởng diệu kỳ
Như đời người qua bao mối tình si
Vẫn thấy mình luôn trẻ trung, khờ khạo !