BÓNG CHIỀU
Bình minh rực ánh nắng vàng
Rồi ngày sẽ chuyển dần sang trời chiều.
Đêm về hoang tịch, cô liêu
Rừng xa vọng tiếng chim kêu gọi bày...
Đời người tay nối vòng tay
Nồng nàn mấy, sẽ đến ngày rời buông...
Chỉ còn nỗi nhớ, tình thương
Mỗi Bình minh, mỗi vấn vương Bóng chiều...!