Tặng LTM
Ngày ngày ta những mộng cùng mơ
Thơ cho người ấy, thơ cho thơ
Tình nào cũng tràn đầy trăng gió
Hỏi đâu yêu thật với yêu vờ ?
Khi đã yêu tình nào cũng thật
Tình nào cũng dào dạt con tim
Thơ cho đời hay thơ cho em
Đều tươi màu cỏ cây, hoa lá.
Cho đời những buồn vui, hờn giận
Cho em một bờ vai yêu thương
Với người thơ một thoáng vẫn vương
Với em thơ một đời trăn trở...
Ta lấy máu ta hòa giọt lệ
Để viết bản tình ca tặng em
Mỗi tứ thơ chỏ một nỗi niềm
Cung bậc của tình yêu vĩnh cửu.
Nếu tình yêu người đời hóa đá
Tình anh sẽ là cánh diều êm
Qua giông bão anh về ru em
Trong giấc xuân ta say mộng đẹp...
Trong "Chuyện tình của tôi và em"
Thứ Tư, 26 tháng 6, 2013
Thứ Ba, 25 tháng 6, 2013
KÝ ỨC VỀ MẸ
06/06/2009 08:27 p
Lời mở đầu
Người đời có câu: "Từ thuở lọt lòng mẹ"....Câu ấy có nghĩa là ai cũng do mẹ sinh ra.Từ vị nguyên thủ Quốc gia,đến người dân bình thường, từ người nổi tiếng như danh nhân văn hóa thế giới,đến ngừời phu xe, người nhặt rác bên đường ai cũng có một người mẹ.Trong những người mẹ, có người là mệnh phụ phu nhân,có người buôn thúng bán bưng, lao động kiếm sống qua mgày...Nhưng tất cả những người mẹ và hình ảnh của họ qua con mắt và tấm lòng của những đứa con,thì mọi người mẹ đều đáng kính.Mẹ là bà tiên trong chuyện cổ tích, mẹ là bóng mát, mẹ là ánh mặt trời rực rỡ và ấm áp sưởi ấm và soi sáng cuộc đời ta.Khi chúng ta đã làm cha, làm mẹ, đã nên ông ,nên bà...đứng trước mẹ chúng ta vẫn cảm thấy nhỏ bé.Hình ảnh mẹ, ký ức về mẹ bao giờ cũng thiêng liêng, phong phú mà cả đời ta chiêm nguỡng, suy ngẫm và hồi tưởng...như một câu truyện, một bộ phim không có chuơng cuối, hồi cuối...Với mỗi con người thì mẹ của mình là..nhất, là số 1 Không có gì thay thế và bù đắp được khi không còn mẹ...Với tôi thì mẹ vừa là người mẹ, mẹ vừa là người cha.Cha tôi mất năm tôi hơn 6 tuổi. mẹ tôi tảo tần nuôi ba chị em tôi khôn lớn trong một hoàn cảnh vô cùng khó khăn, thiếu thốn...Lịch sử cuộc đời mẹ chặng đường nào cũng đầy nước mắt và cả máu nữa.Nhiều lúc tôi có cảm nghĩ tôi yêu mẹ tôi hơn tất cả tình yêu của những đứa con yêu mẹ cộng lại.Như thế chắc là võ đoán và ích kỉ...Nhưng thú thật với các bạn tôi yêu mẹ tôi lắm...Tôi chưa bao giờ có quyết định gì trái với ý mẹ. Tất nhiên vì thương yêu tôi nên mẹ tôi bao giờ cũng chiều theo mọi ý nguyện của tôi.Mẹ con tôi bao giờ cũng hiểu nhau...Mẹ tôi đi xa đã hơn 40 năm, nhưng hình ảnh mẹ, ký ức về mẹ mãi mãi ở nơi sâu thẳm trong trái tim tôi và con cháu trong gia đình.
Tôi xin dành những trang viết trong Ký ức về mẹ như một nén nhang thơm, lòng thành kính dâng lên mẹ
Ba mươi năm mấy gian nan
Pháp thua Mỹ cút, nước an con về
Bồi hồi dào bước đường quê
Ước gì còn mự bên hè đợi con...
Trong Kỷ niệm lời ru
Lương Toán
PI-. CUỘC ĐỜI Ở ĐỢ
Tôi xin dành những trang viết trong Ký ức về mẹ như một nén nhang thơm, lòng thành kính dâng lên mẹ
Ba mươi năm mấy gian nan
Pháp thua Mỹ cút, nước an con về
Bồi hồi dào bước đường quê
Ước gì còn mự bên hè đợi con...
Trong Kỷ niệm lời ru
Lương Toán
PI-. CUỘC ĐỜI Ở ĐỢ
"Cứu cha Kiều phải bán thân
Cứu nhà mẹ đã hai lần con sen"...
"Truyện thơ" Đi về phía mặt trời"
Mẹ tôi sinh ra trong một gia đình khá giả.Ông ngoại tôi nghiện thuốc phiện từ năm mười bấy tuổi.Cụ tôi khuyên:Con ạ, con nghiện rượu thì con chó còn được miếng xương, con mà nghiện thuốc phiện thì vợ con con cháo không có mà húp.Chẳng biết bằng cách nào, ông ngoại tôi bỏ được thuốc phiện, nhưng ông bắt đầu uống rượu từ đó.Rượu ông uống với đủ các loại đồ nhắm...từ thịt cá...quả sung , quả ổi.Uống vào là ông nói chuyện đời, chửi đời...Ông vốn khỏe mạnh lực lưỡng nên chức dịch và trai tráng trong làng cũng có phần dè nể.Cũng chính vì thuốc... vì rượu mà kinh tế ông khuynh gia, bại sản,.nợ nần đầm đìa.Mẹ tôi lên chín tuổi đã bị ông ngoại tôi bắt đi ở cho em gái của ông( cô ruột mẹ tôi) để gán nợ.Nhiệm vụ chính của mẹ tôi và người chị họ cùng đi ở với mẹ tôi là bế em( con cô)và làm đầu sai trong nhà. Lúc cho em ăn thì người bón cơm cho em, người làm các trò vui để dỗ em.Lúc xơ xảy để em trượt chân, hoặc thấy tiếng em khóc thì mẹ tôi và người chị cùng đi ở thế nào cũng phải đòn.Có lần bà cô ném cái thuổng vào gót chân mẹ tôi gần đứt gân.Sau này nhiều lần mẹ tôi đã chỉ vào cái sẹo và nói về sự cay nghiệt của cô ruột mình.Tối đến mẹ tôi và người chị họ phải chui vào đống rơm mà ngủ...Cháu ở với cô ruột mà bị đối xử như vậy...chuyện xưa như cổ tích, nói bây giờ khó tin.Nhưng ác giả, ác báo... Sau năm 1954 gia đình bà cô của mẹ tôi di cư vào Nam các con chơi bời phá sản. Ông cậu do mẹ tôi bế phải đi đạp xích lô kiếm sống.Lúc chết không ai biết phải nhờ chính quyền địa phương lo liệu.Đúng là sông có khúc, người có lúc...Năm mẹ tôi tròn mười lăm tuổi, bố tôi phải lo tiền chuộc mẹ tôi từ nhà bà cô về lấy bố tôi.Truyện thơ "Đi về phía mặt trời tôi đã viết về đoạn đời mẹ tôi đi ở cho cô ruột, xin trích vào đây để minh họa thêm.Có khi văn không hàm xúcđược bằng thơ:
...Mẹ ơi thương mẹ gian nan
Bao khổ cực, mấy nhọc nhằn mẹ qua
Tuổi thơ sớm xa mẹ cha
Bởi nhà nghèo, phải bán sa cửa người
Chín tuổi đời, phận tôi đòi
Ăn thường cơm nguội, ngủ vùi đống rơm
Lớn lên cùng với roi đòn
Bảy năm ở, nợ chưa mòn, chưa ra
Tiếng là cháu ở với cô
Hành hạ ác độc hơn là người xa
Nặng lòng thương mẹ, thương cha
Thương đàn em nhỏ ở nhà đói ăn
Bao ngày cơ cực, nhọc nhằn
Cắn răng mẹ chịu, phàn nàn ích chi
Thân mình có tiếc làm gì
Mong cho yên ấm,mọi bề là hơn.
Có lần mẹ nói cùng con
Với Kiều đời mẹ chắc còn khổ hơn
Cứu cha Kiều phải bán thân
Cứu nhà, mẹ đã hai lần con sen...
Thế rồi đến tuổi thành niên
Thương mẹ cha đến lo tiền chuộc ra
Làm thêm ruộng, sửa lại nhà
Đẹp duyên chồng vợ, thiết tha mặn nồng...
(Còn tiếp)
Thứ Tư, 19 tháng 6, 2013
VẦNG TRĂNG NHỎ CỦA ÔNG
11 giờ ngày 10 tháng 5 năm Quí Tị con dâu Lê Thu Trang và con trai Lương Anh Tú đã sinh con gái đầu lòng. Đã chọn từ trước, ông nội và bố Tú, mẹ Trang đặt tên con là Lương Nguyệt Nhi-có nghĩa là Vầng trăng nhỏ.Ông tặng cháu bài thơ:
VẦNG TRĂNG NHỎ CỦA ÔNG
Nguyệt Nhi - vầng trăng nhỏ êm đềm
Ông gửi vào cháu bao nỗi niềm
Trăng nhỏ sẽ ngày ngày tỏa sáng
Đời rực rỡ hoa ,rộn tiếng chim
Với số ảnh ít ỏi ông chụp được, ông tải lên đây để mọi người thân, bè bạn xa gần được ngắm cháu. Hy vọng mấy ngày nữa ông sẽ có nhiều ảnh đẹp hơn về cháu, như ngày xưa ông đã chụp nhiều ảnh đẹp về chị Lương Hà Trang, anh Lương Anh Hùng, Lương Anh Dũng con bác Tuấn và bác Chuyên:
VẦNG TRĂNG NHỎ CỦA ÔNG
Nguyệt Nhi - vầng trăng nhỏ êm đềm
Ông gửi vào cháu bao nỗi niềm
Trăng nhỏ sẽ ngày ngày tỏa sáng
Đời rực rỡ hoa ,rộn tiếng chim
Với số ảnh ít ỏi ông chụp được, ông tải lên đây để mọi người thân, bè bạn xa gần được ngắm cháu. Hy vọng mấy ngày nữa ông sẽ có nhiều ảnh đẹp hơn về cháu, như ngày xưa ông đã chụp nhiều ảnh đẹp về chị Lương Hà Trang, anh Lương Anh Hùng, Lương Anh Dũng con bác Tuấn và bác Chuyên:
Ông nội và ông ngoại ngồi chờ con sinh cháu ở Bệnh viện phụ sản Trưng ương Hà Nội |
Lương Nguyệt Nhi 2 ngày tuổi |
2 ngày tuổi |
3 ngày tuổi |
3 ngày cháu đã biết cười Đã thấy ánh sáng cuộc đời...đẹp tươi! |
Mặt tròn, môi đẹp, mũi cao Ai nhìn cháu ... tưởng hao hao giống mình |
Thứ Ba, 18 tháng 6, 2013
VIẾT NGÀY MẤT ĐIỆN
PHÚT HOÀI NIỆM
05/22/2010 03:12 pm
Quanh năm sống với phố phường
Vào nhà ngột ngạt , ra đường kẹt xe
Sợ nhất mấy tháng mùa hè
Mấy ông điện lưc lại đe cúp đèn
Điều hòa, quạt máy sài quen
Giờ không có...nóng phát điên, phát cuồng
Tìm đường xuống biển, lên rừng
Tìm về cỏ nội hương đồng ...quê xưa
Một thời gội nắng, dầm mưa
Một thời quen giấc ngủ trưa... vườn nhà
Thói quen cũ đã thành xa
Nước da quê nhuốm nước da thị thành...
Nay về trong mái nhà tranh
Thảnh thơi với ngọn gió lành buổi trưa
Như về với những ngày xưa
Đung đưa cánh võng... mẹ ru trưa hè
Phút hoài niệm...gọi ta về
Chuyện ngày xưa lại thầm thì...sẻ chia !
Bà Rịa-Vũng Tàu 22-5-2010
05/22/2010 03:12 pm
Vào nhà ngột ngạt , ra đường kẹt xe
Sợ nhất mấy tháng mùa hè
Mấy ông điện lưc lại đe cúp đèn
Điều hòa, quạt máy sài quen
Giờ không có...nóng phát điên, phát cuồng
Tìm đường xuống biển, lên rừng
Tìm về cỏ nội hương đồng ...quê xưa
Một thời gội nắng, dầm mưa
Một thời quen giấc ngủ trưa... vườn nhà
Thói quen cũ đã thành xa
Nước da quê nhuốm nước da thị thành...
Nay về trong mái nhà tranh
Thảnh thơi với ngọn gió lành buổi trưa
Như về với những ngày xưa
Đung đưa cánh võng... mẹ ru trưa hè
Phút hoài niệm...gọi ta về
Chuyện ngày xưa lại thầm thì...sẻ chia !
Bà Rịa-Vũng Tàu 22-5-2010
Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2013
ĐỌC TẬP THƠ BIỂN MÙA ĐÔNG của nhà thơ NGUYỄN TÙNG LINH
Lương Toán
CẢM TÁC TẬP THƠ
BIỂN MÙA ĐÔNG
Tặng nhà thơ
Nguyễn Tùng Linh
Cùng anh ra “Biển mùa đông”
Thấy bâng khuâng, thấy nỗi lòng rộn vui
Xanh xanh biển với mây trời
Trở về “Bến cũ” một thời cùng anh
“ Thăm chùa”, thăm những địa danh
“Nha Trang” “Vạn lý Trường thành” “Cố Cung”
“Ngày cuối” “Trên đèo Cù mông”
Thắp “Ngọn đèn nơi cửa sông” quê mình
“Hát trên chuyến tàu tốc hành”
“Thơ đêm” “Em ngủ một mình.. bên anh”
“Thơ đề cho một bức tranh”
“ Viếng mộ người lính, một mình” “Em đi”
“Gặp bạn” “Một lần thăm quê”
“Khúc mùa Thu” “Biển” “Trở về” “Đồng Đăng”
“Bây giờ làng đã mùa đông”
“Một mình” “Về với Nguyên Hồng” “Núi Tiên”
“Chùa hoang” “Một tiếng rao đêm”
“Luật yêu” “Trước cửa nhà em, một lần”
“Biến Điệu” “Chuyện cũ vua Trần”
“Nhớ” “Làng biên giới mùa Xuân” “Mưa” về
“Màu hoa ấy” vốn “Không đề”
Trăm bài thơ như thầm thì cùng ta
Lúc trăn trở đến xót xa
Lúc đằm thắm đến diết da cõi lòng
Thơm mùi cỏ nội hương đồng
Vui và trong trẻo như dòng suối sa
Thơ anh đang nói cùng ta
Giản dị, trung thực như là đời anh .
Ngày 7-6-2013
Nhà văn Ma văn Kháng thăm CLB Thơ Công nhân |
Nhà thơ Nguyễn Tùng Linh nõi chuyện cùng CLB Thơ Công nhân |
Lương Toán Tác giả bài thơ Cảm tác và ảnh |
Lương Toán-Phút thanh thản bên cây đàn |
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)