Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2013

TỪ YAHOO CHUYỂN SANG

OAN TÌNH

Có bao nỗi oan trên đời
Oan nào bằng người yêu người, mà oan
Thị Mầu yêu Tiểu Kính Tâm
Quá yêu, yêu vụng nhớ thầm nhà sư
Ngày ngày cũng niệm Nam mô
Niệm phật thì ít, liếc sư thì nhiều
Người đâu yêu đến là yêu
Bỏ kinh, bỏ mõ em chiều, em thương
Lòng em những vấn cùng vương
Nhụy hồng còn để ngậm sương...đợi người
Xin đừng để phí của trời
Với kinh, với mõ, với đời Nam mô...
Ngờ đâu sư là tiểu thư
Bởi oan tình phải trốn ra ở chùa.
Trốn đời, đời có buông tha
Hết oan tình, đời lại sa bẫy tình...
Thương cô Mầu, lại thương mình
Vì yêu mà lại vô tình hại nhau.
Sợi râu chàng làm em đau
Nỗi oan tình, ngàn đời sau lệ trào...

Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2013

NHỮNG ĐIỀU TRÔNG THẤY MÀ ĐAU ĐỚN LÒNG


NGHỊCH LÝ CUỘC ĐỜI

Mọi người đang đau nỗi đau
Của những nghịch lý cuộc đời
Tôi và anh mải miết xa vời
Đánh bóng mình bằng những vần thơ cũ...

Phải chăng lòng ta chai xạn
Về những điều vô cảm, vô tình
Bao sự bất bình
Ai người ngăn cản ?

Đâu rồi mạnh thường quân
Đâu rồi một Bao Công thời đại
Ai vung gươm thần tiền trảm bọn quan tham?

Quặn đau dòng sông nước đen ngòm
Bởi nước thải của những công trình trộp giật
Những con cá chết oan,
Con người chết bệnh...

Trong bệnh viện ai người ra lệnh
Mấy trăm ngàn xét nghiệm trùng nhau?
Những đồng tiền bất chính về đâu
Tứ đống sắt vụn những thân tầu?

Rồi chuyện cả nước bất bình xôn xao
Một giám đốc lương khủng,lương cao
Bằng ngàn năm lương người công nhân ky cóp...

Người phanh phui tìm ra kẻ ác
Được nhận tiền thưởng bằng ba trăm ngàn bạc
Người nhận tiền mà nước mắt rưng rưng
Như qua trận đánh thấy mình còn sống.

Hãy thắp sáng niềm tin hy vọng
Dẹp bỏ những nghịch lý bất công
Chải đường ta đi bằng những đóa hồng
Bằng nụ cười sẻ chía, thân thiện
Bằng vòng tay nhân ái, cưu mang
Con người yêu thương, che chở con người.


















Thứ Ba, 19 tháng 11, 2013

VIẾT NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20-11

BÀI TOÁN CUỘC ĐỜI

            Với thày em mãi là trò
            Rồi em lại được làm thày trò của em

Năm mươi năm ngày ra trường
Bao buồn vui những nẻo đường em qua
Từ trong trang sách bước ra
Cuộc đời thật đẹp như là giấc mơ.
Giấn thân đến mọi bến bờ
Cuộc đời thực không  như là ước mơ
Có tình yêu, lòng vị tha
Có giành giật, có lọc lừa ghét ghen
Cũng vì cái chức, cái quyền
Ngôi nhà, mảnh đất, đồng tiền hơn nhau
Làm sao thích ứng, đổi màu
Để hòa nhập, vẫn nặng sâu tình người
Ơi bài toán của cuộc đời
Vừa trong trang sách, vừa ngoài chợ đen?
Bao nhiêu năm những kiếm tìm
Với thày em vẫn là em thuở nào...


Bao nhiêu năm những kiếm tìm
Với thày em vẫn là em thưở nào





















                                
                    Dung dăng, dung dẻ trên đường
       Chân về cõi phật, tim vương tình đời

Chủ Nhật, 17 tháng 11, 2013

LÒNG VỊ THA SẼ CỨU ĐƯỢC TÌNH YÊU

ĐÔI ĐIỀU CẢM NHẬN VỀ BÀI THƠ :

NẾU MỘT NGÀY...

Nếu một ngày mai anh dừng bước phiêu lưu
Vẫn còn em nơi đây chờ anh đó
Nếu có một ngày sương tan, trời lặng gió
Vần thơ nào chênh nỗi buồn vương…?

Vẫn còn em đang đứng cuối con đường
Góc phố thân quen ngày xưa mình chung bước 
Ta nắm tay nhau nhìn về phía trước
Bỏ lại sau lưng dĩ vãng… ngậm ngùi

Nếu một ngày anh không thấy niềm vui
Vẫn còn em, cô bé dại khờ năm cũ
Dòng thời gian, phiêu bồng bụi phủ
Vẫn lặng thầm lùi vào góc vắng đón anh

Nếu một ngày cuộc sống mong manh
Trong trái tim không còn điều chọn lựa
Hãy nhớ quay lại tìm em như đã hứa
Em sẽ trả cho anh những mảnh ghép cuộc đời

Nếu một ngày
Nếu một ngày... hãy nhớ nhé... anh ơi...!




            Lời bình của Lương Toán-Blog Trai Hà Nội




Nếu một ngày mai anh dừng bước phiêu lưu
Vẫn còn em nơi đây chờ anh đó
Nếu có một ngày sương tan, trời lặng gió
Vần thơ nào chênh nỗi buồn vương…?

    Qua câu đầu của bài thơ ta thấy người con trai và người con gái họ đã xa nhau, có thể đã nói lời chia tay.Người con trai đang mải theo một bóng hồng  trong cuộc phiêu lưu tình ái, không hẹn ngày về; Còn người con gái tuy vẫn chông chênh nỗi buồn thương nhưng vẫn dõi theo từng bước gót chân Asin của chàng và "Vẫn còn em nơi đây  chờ anh đó".Người con gái vẫn hy vọng, một ngày nào đó chàng sẽ trở về.
    Người con gái vẫn trong tâm trạng ngỡ ngàng, chênh chao...Bao kỷ niệm còn đây.Góc phố thân quen ngày xưa mình chung bước...còn đây...hình như người con gái chưa hiểu tại sao người con trai bỏ mình ra đi....Sự xa cách vẫn còn trong tầm của nhớ thương, chưa trở thành ghen tuông, thù hận.Nên nàng vẫn hy vọng chàng trở về...
Vẫn còn em đang đứng cuối con đường
Góc phố thân quen ngày xưa mình chung bước 
Ta nắm tay nhau nhìn về phía trước
Bỏ lại sau lưng dĩ vãng… ngậm ngùi
      Ngày chàng trở về, nàng vẫn dành cho chàng vòng tay ấm nồng, nàng sẽ bỏ lại sau lưng dĩ vãng...ngậm ngùi, nàng vẫn đứng cuối con đường ,góc phố thân quen,nơi ngày xưa chàng và nàng cùng dạo bước.Đến khổ thơ thứ hai, người đọc vẫn ngỡ ngàng về sự bình thản, vị tha của người con gái trước việc người yêu, người tình của nàng bỏ nàng bước vào cuộc phiêu lưu tình ái.Phải có một tình yêu lớn lắm, sâu đậm lắm và phải có một bản lĩnh, một trí tuệ tự tin mãnh liệt ,thì người con gái mới có lòng vị tha đến như vậy.Sự bình thản của nàng còn ở khía cạnh...hình như nàng mong cho người yêu của mình có niềm vui trong bước phiêu lưu của mình.Dẫn ý này ra thật như là một nghịch lý...Nhưng trong tình yêu chân chính, không vụ lợi, không chiếm đoạt, thì luôn mong cho người mình yêu được hạnh phúc, được vui vẻ...kể cả mình bị thiệt thòi...
      Sang khổ thơ thứ ba thì cái ý đã dẫn ở trên hình như mới hé lộ, ở ngay câu đầu của khổ thơ:
Nếu một ngày anh không thấy niềm vui
Vẫn còn em, cô bé dại khờ năm cũ
Dòng thời gian, phiêu bồng bụi phủ
Vẫn lặng thầm lùi vào góc vắng đón anh
Anh cứ đi đi, khi nào không thấy niềm vui ở nơi nào đó: Vẫn còn em, cô bé dại khờ năm cũ,vẫn lặng thầm lùi vào góc vắng đón anh...Nếu người con trai ra đi, đọc được dòng tâm sự này của cô gái, chắc chàng phải tự trách mình...và hối hận lắm...đã đánh rơi một báu vật quí giá nhất mà duyên trời đã đem đến cho anh, mà anh không biết nâng niu, gìn giữ...Đọc đến đây, người đọc càng thêm quí, thêm yêu phẩm chất cao quí và tấm lòng vị tha của người con gái đức hạnh, nết na.Không một biểu hiện giận giỗi, không một lời trách cứ...Câu thơ Vẫn còn em cô bé dại khờ năm cũ...Vẫn lặng thầm lùi vào góc phố đón anh...thật sự như một dòng thơ vàng , làm ánh lên phẩm chất của người con gái.
      Phẩm chất nhân hậu, vị tha của người con gái được tác giả đẩy lên một cung bậc mới, với những trạng huống giả định mới.Nếu khi người con trai cùng đường dừng bước phiêu lưu,không còn tìm thấy niềm vui,hạnh phúc,không còn sự chọn lựa nào, khi cuộc sống mong manh, hãy nhớ quay lại tìm em như đã hứa, em mãi là bến bờ bình yên cho thuyền anh neo đậu:
Nếu một ngày cuộc sống mong manh
Trong trái tim không còn điều chọn lựa
Hãy nhớ quay lại tìm em như đã hứa
Em sẽ trả cho anh những mảnh ghép cuộc đời...
Và ... những mảnh ghép cuộc đời , anh chỉ có thể tìm thấy ở em, nơi em, trong vòng tay em.Đến khổ thơ thứ tư, hình ảnh người con gái như một viên ngọc, viên kim cương tỏa sáng.Đến đoạn này bất giác tôi nhớ đến một bài hát của ai đó có câu: Khi nào anh đau khổ...hãy tìm về với em...
    Và bài thơ kết thúc gọn ở hai câu cuối rất ngắn như một lời nhắn gửi, như một định ước...báo trước, ngày ấy nhất định sẽ đến...anh nhớ nhé...em vẫn chờ:
Nếu một ngày
Nếu một ngày...hãy nhớ nhé...Anh ơi...!
    Đọc xong bài thơ, người đọc thấy quý trọng,cảm mến và phần nào cũng thương tiếc cho cô gái...Con người nết na,phẩm hạnh như thế...Người ấy tìm đâu không được một người yêu xứng đáng...Nhưng đấy mới là cảm giác mơ hồ như thế thôi...Tình yêu đích thực chỉ có một, mà tình yêu ấy cô gái đã trao trọn vẹn cho chàng trai rồi...Chàng trai thật là may mắn,thật là hạnh phúc...chắc rồi chàng ta sẽ nhận ra...Trong tình yêu không bao giờ có chữ nếu.Bởi nó là duyên số, định mệnh.Người đọc chắc giận và cũng tiếc cho chàng trai cầm báu vật trong tay mà không biết...cứ đi tìm cái huyễn hoặc ở mãi đâu đâu.
     Bài thơ Nếu một ngày, tác giả Vi Hoa Phương không muốn đánh đố người đọc bởi những tình tiết ly kỳ hấp dẫn, những câu chữ mới lạ, mà tác giả chỉ đơn giản, chân thật kể cho ta nghe một câu chuyện tình: Có một chàng trai, một cô gái đã yêu nhau lắm, rồi người con trai mải phiêu lưu vào những cuộc tình mới...Nhưng người con gái vẫn tha thiết đợi chờ...Tác giả không nói kết cục của câu chuyện là người con trai có về hay không về...Nhưng người đọc đều tin rằng nhất định người con trai sẽ trở về...Bởi còn một bến bờ bình yên, một trái tim nhân hậu vị tha đang chờ chàng...Phía bên kia biển sẽ là bờ mà...!Qua bài thơ này cả các bạn nam và các bạn nữ đều rút cho mình những bài học, kể cả người đang yêu,đã yêu và chưa yêu; Hãy luôn tin tưởng ở tình yêu chân chính, đừng bao giờ "tham đó bỏ đăng", đứng núi này trông núi nọ.Đừng quá ghen để đẩy người mình yêu ngã hẳn vào vòng tay của kẻ khác...Nhất là những kẻ luôn chờ đợi cơ hội để cướp người yêu của mình...
     Về ngôn ngữ và cách tu từ, tác giả Vi Hoa Phương không cầu kỳ, hoặc dùng những lời lẽ bóng bảy mà dùng những từ rất gần với đời thường, dễ hiểu, dễ nhớ.Rõ dàng đây là một dụng ý chứ tác giả đâu dễ dãi hoặc hạ thấp.Những từ phổ thông,dân giã nhưng phục vụ đắc lực cho những điều tác giả muốn diễn đạt.Có những mênh đề ngắn  đối nhau:Anh dừng bước phiêu lưu-Em nơi đây chờ đó.Hoặc: Còn điều chọn lựa-Như em đã hứa...v..v.Còn nhiều những cụm từ tác giả dùng rất hiệu quả và đắt như:mong manh,.mảnh ghép,chọn lựa,dại khờ...
    Xin cảm ơn tác giả Vi Hoa Phượng đã cho người đọc cảm nhận thêm về một phẩm chất cao quý trong tình yêu: Tình yêu đích thực sẽ cao hơn sự thù hận, đố kỵ ích kỷ.Chính phẩm chất đó sẽ nuôi dưỡng một tình yêu vĩnh cửu.Trong tình yêu nên cho nhiều hơn nhận, vì khi ta cho cũng chính là ta đang nhận.Nhân đọc bài thơ này, người bình xin tặng các bạn 4 câu thơ:
Trong đời là những nhận và cho
Khi ta cho,là ta đang nhận
Xin bạn đừng một lần vướng bận
Trong đời về những nhận và cho...
                                                              Lương Toán

Thứ Tư, 13 tháng 11, 2013

VIẾT CHO NGƯỜI ĐANG GIẬN HỜN

KHÚC NGUYỆN CẦU

Chắp tay con vái đất trời
Nguyện cầu cho mọi con người bình an
Đừng làm lệ ai phải tràn
Chở che, tha thứ lỗi lầm chúng sinh
Phận người ba, bảy đường tình
Cho ai đỡ phải bồng bềnh sóng chao
Hồng nhan, mệnh bạc má đào
Tan tan, hợp hợp biết bao cuộc tình
Thương người đơn chiếc, nổi nênh
Hoàng hôn, bóng xế lênh đênh bến đời...
Cảm thông, chia sẻ cùng người
Bên nhau chỉ nói những lời yêu thương...!





Chủ Nhật, 3 tháng 11, 2013

VIẾT CHO MỘT MỐI TÌNH

TA MUỐN SAY

Ta muốn say để quên được em
Để cho rượu ru ngủ con tim
Không còn cảm giác yêu em nữa
Để trốn em không biết lối tìm

Ta muốn say để quên được em
Để thơ không vò nát con tim
Để hồn không vướng người trong mộng
Để liễu bơ vơ rủ trước thềm

Nén sâu kỷ niệm ở trong tim
Để thời gian liệm mối tình em
Trái duyên nên phải kìm lòng vậy
Cho thơ buồn, buồn tím hoàng hôn.

Ta ước gì nhanh quên được em
Để cho ngày ngày cũng như đêm
Gửi cõi lòng ta nơi cửa phật
Để trái tim xa phút yếu mềm

Từ nay thôi nhé, phải xa em
Xa hàng cây ấy con đường quen
Thơ yêu một thuở ai người đọc
Trăng sáng rượu đầy...anh mất em.






Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2013

VIẾT CHO NGƯỜI ĐI XA

ĐI BIỂN VẮNG EM

Mọi lần đi biển có em
Nay đi biển ngắm trăng lên một mình
Biển vẫn xanh,trời vẫn xanh
Chỉ riêng anh với một mình bóng đêm
Biển trời như rộng dài thêm
Còn đâu nữa cảnh biển đêm diệu huyền
Chúng mình chung một con thuyền
Phút giây hạnh phúc, bình yên giữa đời.
Giờ em như ánh sao sao trời
Gần trong nỗi nhớ, xa vời vòng tay...
Em đi đã mấy trăm ngày
Mà như em vẫn đâu đây giữa đời
Vẫn đằm thắm một nụ cười
Sáng trong, nhân hậu nét người ở ăn
Qua bao vất vả khó khăn
Lòng còn ưu ái, quan tâm mọi người...
Trước mây gió, trước đất trời
Thức cùng với biển, anh ngồi nhớ em.
Một mình ngồi ngắm trăng lên
Lòng càng thương những cánh chim lạc bày !