Thứ Bảy, 11 tháng 10, 2014

THƠ TÌNH LƯƠNG TOÁN

BẾN DUYÊN

Đò tình vừa ghé bến duyên
Mà em đã chất đầy thuyền trăng thơ
Nào vần nhớ, nào vần chờ
Vần nào cũng thấy ngẩn ngơ nỗi đời
Nụ cười, nước mắt cõi người
Hình như đều quyện vào lời thơ yêu
Tình yêu như những cánh diều
Diều lên nhờ gió, lộn lèo thuyền rơi...
Thương nhau chung ý, chung lời
Gần nhau qua những nụ cười hiểu nhau
Mặc biển cả, mặc sông sâu
Mặc trời Nam Bác hai đầu cách ngăn
Chữ tình lồng giữa chữ tâm
Hồng nhan tri kỷ, tri âm...đã cùng.
Thuyền còn qua những bão giông
Và còn khúc khuỷu, bềnh bồng sóng chao
Bến còn đợi, thuyền còn vào
Bởi thuyền còn mãi xốn xao bến chiều..

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét