NGƯỜI TỬ TẾ QUA MẮT TRẺ THƠ
Một chiều ông Hoàng cùng cu Tùng, cháu nội của ông dao chơi trong công viên, bất chợt cu Tùng hỏi ông:
- Ông ơi, thế nào là người tử tế hả ông?
- Người tử tế là những người nhân hậu luôn thương yêu con người, sẵn sàng giúp đỡ người khác...Ông Hoàng trả lời cu Tùng .
- Thế ông B hàng xóm nhà mình có phải là người tử tế không ông?
Bị cháu hỏi đột ngột, ông Hoàng do dự một lát , rồi nói với cháu:
- Ờ ...nhìn chung ông B cũng là người tử tế.
- Là người tử tế sao ông B hay đánh chửi bà B, ông còn hay vứt rác thải qua ngõ nhà mình?
Ông nội...ờ ờ...người ta có lúc sao nhãng một chút cháu ạ...!
Cháu nội hỏi tiếp:
- Thế bố mẹ cháu có phải là người tử tế không ông?
- Bố mẹ cháu là người tử tế. Bố mẹ cháu biết hiếu thảo với ông. Nuôi dạy chăm sóc , hết lòng thương yêu cháu. Ông nội vui vẻ nói với cháu mình.
- Cháu thấy mẹ cháu tử tế hơn bố cháu. Vì mẹ cháu dịu dàng, chiều chuộng cháu.Còn bố cháu thỉnh thoảng nhậu về say xỉn, còn đe đánh, có lúc nói bậy với cháu ông ạ. Theo cháu thì mẹ cháu tử tế hơn bố cháu.
Trước lời lẽ hồn nhiên, bộc trực của cu Tùng, ông Hoàng ngạc nhiên, có phần bối rối thực sự. Ông giải thích cho cháu nôi:
- Bố mẹ cháu đều là người tử tế. Có điều bố cháu là đàn ông , còn có thú vui bạn bè, đôi khi quá chén...chứ bố cháu cũng luôn yêu thương quan tâm cháu, như mẹ cháu. Có những điều mẹ cháu là phụ nữ không làm được, như khi đi công viên, bố cháu công kênh cháu lên vai, làm cho cháu cao hơn mọi người ...
- Ông nói thế cháu hiểu rồi. Bố cháu cũng tử tế như mẹ cháu.
- Ông nội ơi, cô giáo cháu có phải là người tử tế không ông? cu Tùng đột nhiên hỏi ông.
- Cô giáo cháu phải là người tử tế mới dạy bảo được các cháu chứ.Ông nội nói với cu Tùng.
- Người tử tế phải hết lòng, vô tư giúp dỡ người khác. Sao cô giáo cháu còn nhận tiền biếu của học trò. Bố mẹ bạn nào năng đến thăm cô, cô quan tâm nhiều hơn các bạn khác. Có bài kiểm tra, cháu cho thằng Thắng chép bài của cháu từ đầu đến cuối...thế mà cô giáo cho nó điểm 8, còn cô chỉ cho cháu 6 điểm.
- Cuộc sống thực, còn nhiều điều lớn lên cháu mới hiểu hết được...Còn đã là cô giáo, thày giáo phải là người tử tế mới dạy bảo được học trò. Cháu hãy tin lời ông.
- Làm người tử tế có khó không ông? Tùng hỏi lại ông.
- Câu hỏi của cháu hay đó. Để trở thành người tử tế, khó cũng không khó lắm đâu, Nhưng bảo dễ, thì không dễ đâu cháu ạ. Muốn làm người tử tế, trước hết phải biết thương yêu , nhường nhịn người khác. mà đã nhường nhịn người khác, mình chịu thiệt hơn người ta.. Cũng như bạn muốn chơi đồ chơi của cháu, mà cháu cũng đang thích chơi, cháu biết nhường cho bạn chơi, cháu phải thiệt thòi...như thế cháu đã ứng xử như người tử tế đã ứng xử...Nói thì dài lắm, sau lớn lên cháu sẽ hiểu...Nhưng từ xưa tới nay, người tử tế thường phải chịu thua thiệt, đôi khi cuộc sống sẽ vất vả hơn, nhưng lòng họ được thanh thản, góp phần làm cho đời sống xã hội thêm nhiều ý nghĩa, con người yêu thương, che chở con người nhiều hơn.Nhiều người, đã một thời là người tử tế, sau thấy xã hộ bon chen, tranh giành, họ muốn làm người tử tế...nhưng rồi phải từ bỏ, vì miếng cơm manh áo của gia đình con cháu mình...Thế mới biết làm người tử tế có dễ đâu cháu. Ông Hoàng nói với cháu mà như nói với chính mình, bao năm ông đã chọn cách sống làm người tử tế, nên đời ông thua thiệt nhiều thứ, nhưng ông là người giàu có về bạn bè, về tình người, con cháu luôn vui vẻ ấm áp bên ông.
- Theo cháu thì ông là người tử tế nhất trong những người tử tế. Vì ông thương yêu quan tâm cả bố mẹ cháu, quan tâm chúng cháu...mà ông chẳng bắt bố mẹ cháu làm cái gì riêng cho ông. Bạn bè của ông rất yêu quí ông ,hay đến nhà mình chơi và cho cháu quà...Tùng vô tư nói về ông nội.
- Người tử tế trên đời này nhiều lắm cháu ạ. Mai kia lớn lên đi nhiều, biết nhiều, cháu sẽ gặp được những người rất tử tế hơn ông nhiều. Ông Hoàng nói như để kết thúc câu chuyện của hai ông cháu.
- Mai kia lớn lên cháu sẽ làm người tử tế như ông bà, như bố mẹ cháu . Cu Tùng nói như hứa với ông.
- Ngay từ bây giờ cháu học hành chăm ngoan, nghe lời thày cô, nghe lời ông bà, bố mẹ, lễ phép với người bề trên, người cao tuổi, cháu đã là người tử tế theo độ tuổi của cháu rồi. Ông Hoàng xoa đầu cu Tùng...Cháu ngoan lắm...Bây giờ ông cháu mình đi ăn kem nhé.
Đi bên cháu trong một buổi chiều, trời đã nhạt nắng. Những luồng gió mát từ phía sông Hồng thoang thoảng đưa về, làm dịu đi cái oi nồng từ trưa hè còn rớt lại, lòng ông Hoảng thư thái, thanh thản lạ thường...
Một chiều ông Hoàng cùng cu Tùng, cháu nội của ông dao chơi trong công viên, bất chợt cu Tùng hỏi ông:
- Ông ơi, thế nào là người tử tế hả ông?
- Người tử tế là những người nhân hậu luôn thương yêu con người, sẵn sàng giúp đỡ người khác...Ông Hoàng trả lời cu Tùng .
- Thế ông B hàng xóm nhà mình có phải là người tử tế không ông?
Bị cháu hỏi đột ngột, ông Hoàng do dự một lát , rồi nói với cháu:
- Ờ ...nhìn chung ông B cũng là người tử tế.
- Là người tử tế sao ông B hay đánh chửi bà B, ông còn hay vứt rác thải qua ngõ nhà mình?
Ông nội...ờ ờ...người ta có lúc sao nhãng một chút cháu ạ...!
Cháu nội hỏi tiếp:
- Thế bố mẹ cháu có phải là người tử tế không ông?
- Bố mẹ cháu là người tử tế. Bố mẹ cháu biết hiếu thảo với ông. Nuôi dạy chăm sóc , hết lòng thương yêu cháu. Ông nội vui vẻ nói với cháu mình.
- Cháu thấy mẹ cháu tử tế hơn bố cháu. Vì mẹ cháu dịu dàng, chiều chuộng cháu.Còn bố cháu thỉnh thoảng nhậu về say xỉn, còn đe đánh, có lúc nói bậy với cháu ông ạ. Theo cháu thì mẹ cháu tử tế hơn bố cháu.
Trước lời lẽ hồn nhiên, bộc trực của cu Tùng, ông Hoàng ngạc nhiên, có phần bối rối thực sự. Ông giải thích cho cháu nôi:
- Bố mẹ cháu đều là người tử tế. Có điều bố cháu là đàn ông , còn có thú vui bạn bè, đôi khi quá chén...chứ bố cháu cũng luôn yêu thương quan tâm cháu, như mẹ cháu. Có những điều mẹ cháu là phụ nữ không làm được, như khi đi công viên, bố cháu công kênh cháu lên vai, làm cho cháu cao hơn mọi người ...
- Ông nói thế cháu hiểu rồi. Bố cháu cũng tử tế như mẹ cháu.
- Ông nội ơi, cô giáo cháu có phải là người tử tế không ông? cu Tùng đột nhiên hỏi ông.
- Cô giáo cháu phải là người tử tế mới dạy bảo được các cháu chứ.Ông nội nói với cu Tùng.
- Người tử tế phải hết lòng, vô tư giúp dỡ người khác. Sao cô giáo cháu còn nhận tiền biếu của học trò. Bố mẹ bạn nào năng đến thăm cô, cô quan tâm nhiều hơn các bạn khác. Có bài kiểm tra, cháu cho thằng Thắng chép bài của cháu từ đầu đến cuối...thế mà cô giáo cho nó điểm 8, còn cô chỉ cho cháu 6 điểm.
- Cuộc sống thực, còn nhiều điều lớn lên cháu mới hiểu hết được...Còn đã là cô giáo, thày giáo phải là người tử tế mới dạy bảo được học trò. Cháu hãy tin lời ông.
- Làm người tử tế có khó không ông? Tùng hỏi lại ông.
- Câu hỏi của cháu hay đó. Để trở thành người tử tế, khó cũng không khó lắm đâu, Nhưng bảo dễ, thì không dễ đâu cháu ạ. Muốn làm người tử tế, trước hết phải biết thương yêu , nhường nhịn người khác. mà đã nhường nhịn người khác, mình chịu thiệt hơn người ta.. Cũng như bạn muốn chơi đồ chơi của cháu, mà cháu cũng đang thích chơi, cháu biết nhường cho bạn chơi, cháu phải thiệt thòi...như thế cháu đã ứng xử như người tử tế đã ứng xử...Nói thì dài lắm, sau lớn lên cháu sẽ hiểu...Nhưng từ xưa tới nay, người tử tế thường phải chịu thua thiệt, đôi khi cuộc sống sẽ vất vả hơn, nhưng lòng họ được thanh thản, góp phần làm cho đời sống xã hội thêm nhiều ý nghĩa, con người yêu thương, che chở con người nhiều hơn.Nhiều người, đã một thời là người tử tế, sau thấy xã hộ bon chen, tranh giành, họ muốn làm người tử tế...nhưng rồi phải từ bỏ, vì miếng cơm manh áo của gia đình con cháu mình...Thế mới biết làm người tử tế có dễ đâu cháu. Ông Hoàng nói với cháu mà như nói với chính mình, bao năm ông đã chọn cách sống làm người tử tế, nên đời ông thua thiệt nhiều thứ, nhưng ông là người giàu có về bạn bè, về tình người, con cháu luôn vui vẻ ấm áp bên ông.
- Theo cháu thì ông là người tử tế nhất trong những người tử tế. Vì ông thương yêu quan tâm cả bố mẹ cháu, quan tâm chúng cháu...mà ông chẳng bắt bố mẹ cháu làm cái gì riêng cho ông. Bạn bè của ông rất yêu quí ông ,hay đến nhà mình chơi và cho cháu quà...Tùng vô tư nói về ông nội.
- Người tử tế trên đời này nhiều lắm cháu ạ. Mai kia lớn lên đi nhiều, biết nhiều, cháu sẽ gặp được những người rất tử tế hơn ông nhiều. Ông Hoàng nói như để kết thúc câu chuyện của hai ông cháu.
- Mai kia lớn lên cháu sẽ làm người tử tế như ông bà, như bố mẹ cháu . Cu Tùng nói như hứa với ông.
- Ngay từ bây giờ cháu học hành chăm ngoan, nghe lời thày cô, nghe lời ông bà, bố mẹ, lễ phép với người bề trên, người cao tuổi, cháu đã là người tử tế theo độ tuổi của cháu rồi. Ông Hoàng xoa đầu cu Tùng...Cháu ngoan lắm...Bây giờ ông cháu mình đi ăn kem nhé.
Đi bên cháu trong một buổi chiều, trời đã nhạt nắng. Những luồng gió mát từ phía sông Hồng thoang thoảng đưa về, làm dịu đi cái oi nồng từ trưa hè còn rớt lại, lòng ông Hoảng thư thái, thanh thản lạ thường...