Thứ Hai, 24 tháng 4, 2017

THƠ VUI CÙNG BẠN


ĐẾM LÁ THU
Cây Thông đứng ở giữa trời
Được nghe gió hát những lời thiết tha
Cây Tùng đứng giữa phong ba
Gió lay, bão giật, mưa sa chẳng sờn
Cây Trinh nữ mọc trong vườn
Ngại ngùng khép lá ai luồn, ai trêu
Hoa Ti gôn dáng diễm kiều
Như trái tim vỡ giữa chièu tương tư
Nhành Liễu mềm mại tự ru
Nghiêng mình soi bóng hồ thu tháng ngày
Gió lang thang thở vắn dài
Sao không mạnh mẽ như ngày bão giông
Mây trời ghen với sợi bông
Sao trong trắng thế, lại bồng bềnh hơn
Hoa gạo thắp lửa đầu thôn
Ghen với cây lúa xanh non vào đòng
Cô thôn nữ hát trên đồng
Nhớ ngày thổn thức tiễn chồng tòng quân
Thương em ngồi đếm tuổi xuân
Nhẩm đi, nhẩm lại, mình nhầm rồi sao?
Ngày nào mới tuổi cành cao
Mà sao nay đã nao nao bến chiều
Bao ngày lãng đãng ,phiêu diêu
Bóng câu...chớp mắt...trôi vèo rồi ư..
Em ngồi tự hỏi, tự ru
Giữa mùa Đông đếm lá Thu đời mình.
Vẫn dịu dàng dáng trúc xinh
Bao năm Trúc vẫn một mình...chờ ai ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét