HÀ NỘI MƯA
Mưa. Mưa. Mưa...
Hà Nội bỗng chốc thành Hà lội
Đường phố đâu rồi
Chỉ thấy những nhánh sông
Ôm những dãy nhà ngâm nước...
Người , xe bì bõm dò đường
Mấy cô gái dép guốc cầm tay
Chân trần ngập nước
Áo dính thân tròn
Tóc chải mưa...
Những chiếc xe xặc nước, im hơi
Được dịp may bắt chủ đẩy đùn
Nhà ai đó bỗng thành trạm sửa
Vừa giúp cho người, thêm mây đồng tiêu.
Đâu đó lũ trẻ hò reo
Chiếc thuyền giấy leo teo
Lập lờ sông nước...
Từ cửa sổ tầng cao
Mấy cụ già nhìn xuống
Vẻ mặt trầm ngâm
Lo thất bát mùa màng
Thấp thoáng xa xa mấy bóng áo vàng
Tất tả trong mưa khơi thông dòng chảy...
Hà Nội mỗi ngày thêm đổi mới
Những tầng cao và những Hôtel
Chỉ thương mấy ngõ nghèo heo hút
Nắng khát nước dùng
Mưa lút nhà xiêu...
Ước chi đừng nắng sớm mưa chiều
Để sống mãi với trời thư Hà Nội...
Úi giời... thú vị quá, ước gì Phusa được ngắm Hà Lội lúc này nhỉ chỉ mỗi tội không biết bơi, cũng hơi sợ.
Trả lờiXóaSợ gì. Em không chết đuối ở thủ đô được đau...
Trả lờiXóaTrời thì vẫn cứ đổ mưa
Trả lờiXóaThương cho nỗi nhớ dư thừa trong ai
Tưởng rằng sáo đã sng sông
Trả lờiXóaAi ngờ sáo vẫn trong lồng...người xưa
Thế nên trời cứ đổ mưa
Làm cho nỗi nhớ người xưa...rộn lòng...