TRẢ EM VỀ...
Trả gió về với biển khơi
Cho ngàn con sóng chơi vơi nỗi niềm
Trả miền ký ức vào đêm
Cho ai thổn thức,con tim rộn ràng
Trả giông về với mưa ngàn
Thành trăm con lũ nước tràn suối khe
Rắc hoa rải đường em đi
Thành kỷ niệm buổi chia ly màu hồng
Không nên duyên thắm,tình nồng
Trả em về lại cánh đồng tương tư...
Trả gió về với biển khơi
Cho ngàn con sóng chơi vơi nỗi niềm
Trả miền ký ức vào đêm
Cho ai thổn thức,con tim rộn ràng
Trả giông về với mưa ngàn
Thành trăm con lũ nước tràn suối khe
Rắc hoa rải đường em đi
Thành kỷ niệm buổi chia ly màu hồng
Không nên duyên thắm,tình nồng
Trả em về lại cánh đồng tương tư...
Trả em ánh mắt hiền từ,
Trả em má lúm đến chừ khó quên,
Trả em tóc vén một bên,
Trả em hạt lệ buồn tênh thuở nào,
Trả em ngày tháng xanh xao,
Anh còn giử lại chiêm bao héo gầy!
Có chi mà phải thường xuyên tán bàn
Chúc đem giấc ngủ bình an
Sáng ngày ta lại luận bàn trả chi...!
Em yêu.
Trong lòng anh bao giờ cũng gọi em như thế.Chúng mình đến được với nhau đã có 41 năm xa các..
nhưng sao thấy lòng mình se lại.
tình yêu này chẳng phải của riêng ta.
anh một góc và em một góc.
khi đã biết mình rời..
Vậy thì sướng quá..."mất chồng làm thơ".
Ngày ngày chẳng ngẩn, chẳng ngơ.
Chẳng mong tin nhắn, chẳng chờ chuông reo...
Chẳng..
Bấy lâu rất chặt bây chừ mới buông
Anh ơi! Nếu không nói suông
Thì anh trả hết...Thơ buồn làm sao?
Hay anh lại cất lời chào
Tạm biệt thơ nhé! Em vào tay ai....?!
ai cũng có lúc giật mình gọi cố nhân chú nhỉ
Em nào mà trả về với thiên nhiên thế hả anh?Không sợ trả rồi lại tiếc à?