MỘT MÌNH
Sao em cứ mãi mãi xa
Để mình anh viết bài thơ một mình...
Một mình tâm sự với mình
Một mình mình,với bóng mình thành đôi
Ngoài hiên chênh chếch trăng soi
Hình như trăng cũng lẻ loi như mình
Ngọn gió đêm như vô tình
Đung đưa mành trúc nghe thành lời ru
Bâng khuâng một tiếng ầu ơ
Trạnh buồn một ước mơ xưa chưa thành...
Nào ta có phụ chi tình
Mà sao tình lại,lỡ đành phụ ta
Bao nhiêu bão tố phong ba
Chỉ thuyền ta,với bến ta tròng trành.
Bên dòng đời mãi lênh đênh
Một mình chèo lái,một mình ra khơi
Đơn côi suốt cuộc đời tôi
Mấy bến tình chẳng êm xuôi bến nào
Bến xưa giông bão sóng trào
Bến này êm,sóng vẫn chao mạn thuyền
Hai nàng đã xuống "Hoàng tuyền"
Còn mình ta với nỗi niềm đêm đêm...Phải chăng trong kiếp tiền duyên
Nợ má đào ta đáp đền chưa xong
Hết đa mang,lại đèo bòng
Những là gạn đục,khơi trong cho đời
Thơ yêu dừng ở nửa vời
Lời yêu chưa nói trọn đời cùng em...Đêm nay nữa đã bao đêm
Vẫn một mình...với lặng im...một mình...
Trăng ơi,trăng chớ vô tình
Xuống đây chơi sẽ có mình,có ta
Xuống đây có rượu trong vò
Có hoa thưởng ngoạn,có thơ họa cùng
Mai ngày vắng bóng chị Hằng
Một mình ta,uống rượu cùng,thơ ta...
Sao em cứ mãi mãi xa
Để mình anh viết bài thơ một mình...
Một mình tâm sự với mình
Một mình mình,với bóng mình thành đôi
Ngoài hiên chênh chếch trăng soi
Hình như trăng cũng lẻ loi như mình
Ngọn gió đêm như vô tình
Đung đưa mành trúc nghe thành lời ru
Bâng khuâng một tiếng ầu ơ
Trạnh buồn một ước mơ xưa chưa thành...
Nào ta có phụ chi tình
Mà sao tình lại,lỡ đành phụ ta
Bao nhiêu bão tố phong ba
Chỉ thuyền ta,với bến ta tròng trành.
Bên dòng đời mãi lênh đênh
Một mình chèo lái,một mình ra khơi
Đơn côi suốt cuộc đời tôi
Mấy bến tình chẳng êm xuôi bến nào
Bến xưa giông bão sóng trào
Bến này êm,sóng vẫn chao mạn thuyền
Hai nàng đã xuống "Hoàng tuyền"
Còn mình ta với nỗi niềm đêm đêm...Phải chăng trong kiếp tiền duyên
Nợ má đào ta đáp đền chưa xong
Hết đa mang,lại đèo bòng
Những là gạn đục,khơi trong cho đời
Thơ yêu dừng ở nửa vời
Lời yêu chưa nói trọn đời cùng em...Đêm nay nữa đã bao đêm
Vẫn một mình...với lặng im...một mình...
Trăng ơi,trăng chớ vô tình
Xuống đây chơi sẽ có mình,có ta
Xuống đây có rượu trong vò
Có hoa thưởng ngoạn,có thơ họa cùng
Mai ngày vắng bóng chị Hằng
Một mình ta,uống rượu cùng,thơ ta...
Sao anh lai nỡ một mình dưới trăng
Duyên phận còn nợ nữa chăng
Mà sao anh cứ ngắm trăng một mình
Xin anh tìm một bóng hình
Xe duyên cùng bạn đắm mình dưới trăng
chắc là quyết ở một mình với thơ
Cùng nhau ta đọc thơ ca chung tình
Cớ sao lại phải một mình
Về quê ta ở Thái Bình càng vui...!
cứ ở chi một mình cho khổ,
chim có đôi để chim còn làm tổ
mà sao anh cứ vò võ một mình
Mấy bến tình chẳng êm xuôi bến nào
Bến xưa giông bão sóng trào
Bến này êm,sóng vẫn chao mạn thuyền'
Anh chắc là người đa tình lắm !
Một mình mình,với bóng mình thành đôi
Ngoài hiên chênh chếch trăng soi
Hình như trăng cũng lẻ loi như mình..."
Bài thơ thật hay, tha thiết dịu dàng nhưng sâu lắng mêng mông...
Có thơ bên cạnh, nỗi sầu biến tan
Ghé sang nhà A, chúc A những ngày hè vui và hạnh phúc
Cớ sao cứ chịu đơn côi một mình?
Để cho người ấy...thất tình lẻ loi...
Em thấy anh trai chẳng một mình bao giờ cả. Lúc nào cũng đầy các em ở bên cạnh mà! Con nhà lính có khác, nghi binh giỏi thiệt đấy!
Một mình sao cứ lẻ loi ...một mình
Em ơi sao mãi trốn tình
Để anh lại cứ một mình ...thế em
Hay là ở chốn cung tiên ..